Cô lại tung cho đàn cá ít thức ăn, miệng lẩm bẩn:
\-Làm vậy có đáng không?
\- Đáng gì?
Phương hỏi nhỏ vào tai cô, cô giật bắn mình quay nhìn Phương:
\-Làm tớ hết hồn.
Phương giọng hờn dỗi:
\-Gọi bạn đến rồi ngồi thẫn thờ, bạn tới mà không biết.
Cô chỉ tay vào bàn:
\-Xin lỗi bạn yêu. Ngồi đi tớ có chuyện muốn nói.
Phương gật đầu, gọi nước uống rồi bảo cô.
\- Nói đi, chuyện gì.
Cô thở dài không biết bắt đầu câu chuyện từ đâu.
\-Ví dụ nhé, một người lúc gặp khó khăn nhất họ nghĩ tới cậu, họ phải lựa chọn giữa sự nghiệp và tình yêu thì cậu làm như thế nào?
Phương nhìn cô lắc đầu: - Tờ vẫn chưa hiểu gì cả?
\-Thì là cậu thích người ta, người ta cũng thích cậu, cậu phải lựa chọn giữa người ấy và sự nghiệp thì cậu sẽ làm gì?
\- À, nhưng cuộc sống bây giờ thực tế lắm, không có tiền sống thế nào được.
\- Có nghĩa là cậu chọn sự nghiệp.
\- Ừ, tớ đã yêu ai đâu.
Phương bình thản khuấy cốc nước cam, còn cô thì nghiến răng để dồn cơn tức trào dâng.
\-Vậy thì tớ hỏi cậu để làm gì?
\- Con lạy mẹ, tha cho con, con đã yêu đâu mà biết. Này hỏi thật cậu yêu ai đấy? Anh sếp tổng đó à?
Thấy Phương nói đúng, cô thay đổi sắc mặt, vội vàng chối.
\-Không phải, là…là chị bạn cùng làm.
Phương tủm tỉm nhấn mạnh: -Ừ… thì… chị…làm…cùng, nhưng chuyện là như thế nào?
Linh Đan xấu hổ không dám nói là mình, bởi anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013315/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.