Linh Đan bất ngờ trước câu tỏ tình của Phong. Cô nhăn nhó cười lấy tay đẩy anh ra mà anh vẫn không xê dịch chút nào:
\- Anh....
Câu nói chưa được phát ra Phong cắt luôn:
\- Tôi thích em 1.111 ngày rồi. Trái tim tôi luôn loạn nhịp khi gặp em. Đó là lý do em không được từ chối tôi.
Linh Đan ngẩn ngơ luôn tại chỗ. Lần đầu tiên cô gặp anh là ngày mẹ cô tai nạn nhẩm đi nhẩm lại cũng gần bốn tháng. Mà như lời anh nói, anh thích cô đã hơn ba năm. Thôi song, anh nhầm cô với ai rồi. Hay anh say rồi nên nói lẫn thế này. Cô lắp bắp mãi mới lên lời:
\- Có...có..gì...mai...mai nói được không ạ?
Anh dứt khoát:
\- Hôm nay em phải nói rõ cho tôi.
Cô rơi vào tình cảnh gì thế này? Không phải đang bị ép yêu sao? Đúng là cô thích anh, thích biến thành yêu rồi. Nhưng cô không nghĩ mình lại được tỏ tình kiểu này. Load mãi mà đầu không nảy nổi số. Giờ căng lên sẽ không ổn chút nào. Ừ, thì thích đấy, nhưng cũng phải làm kiêu tí chứ, cô về trạng thái mềm mỏng:
\- Em chưa có sự chuẩn bị, sếp cho em thời gian suy nghĩ đã.
\- Được, sáng mai có mặt ở phòng tôi để trả lời.
Cô dở khóc dở cười, lấy tay đẩy tay Phong ra khỏi bức tường:
\- Vậy, em về để suy nghĩ được chưa?
\- Tôi khát nước, mời tôi vào uống nước đã chứ.
Anh theo cô vào phòng. Cô pha cho anh một cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013276/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.