Đi trên đường Linh Đan vui vẻ nói cười với Phương, ẩn sau trong trái tim cô một nỗi buồn sâu thẳm. Cô phải mạnh mẽ, đúng phải cực kỳ mạnh mẽ. Phương biết lúc này bạn mình đang rất buồn, Phương hùa theo những câu chuyện cười của cô mà lòng ái ngại. Đến ngõ nhà Phương, Phương xuống xe vẫn không đành tâm dặn cô:
\- Cố lên, có gì gọi tớ nhé.
\- Tớ bình thường mà, yên tâm.
Phương nhìn theo chiếc xe vút đi trong nắng chiều tà, mong cô gái mạnh mẽ ấy có thể vượt qua biến cố lần này.
Trên xe, Phong tập chung lái xe, còn cô lặng lẽ nhìn đường. Đưa nhau về nhà đáng ra là chuyện vui của họ, bao nhiêu lần anh tưởng tượng niềm vui của bố anh khi thấy anh đưa cô gái xinh đẹp và thông minh này về ra mắt.
Nhưng người tính không bằng trời tính!
Cuộc đời mà, có ai biết trước ngày mai mình ra sao đâu, hôm trước còn bao dự định cùng nhau xây đắp một lâu đài tình ái màu hồng, hôm sau thì tan như bong bóng xà phòng. Im lặng thật lâu, cả hai người nhìn nhau cùng đồng thanh nói:
\- Anh…
\- Em…
Cô ngập ngừng:
\- Anh…, anh nói trước đi.
Anh thở dài một hơi:
\- Anh biết em rất buồn, anh cũng vậy, chuyện sảy ra quá bất ngờ với cả anh và em. Chúng ta dù không muốn chấp nhận thì đó cũng là sự thật. Em là mối tình đầu của anh, là người con gái đầu tiên làm trái tim anh rung động. Anh yêu em bao nhiêu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013218/chuong-87.html