Lâm nghe từng lời Phong nói. Bao nhiêu thắc mắc cần hỏi nhưng Sơn biết ý đưa ngón tay lên miệng ra hiệu Lâm im lặng.
Từ ngày cô đi học, anh chỉ làm và làm. Anh như con thiêu thân biến bản thân mình luôn bận rộn để quên đi bóng hình cô. Công việc của anh thuận lợi hơn, doanh thu cho tập đoàn tăng đáng kể. Anh và cô học cách quên đi mình đã từng yêu để chấp nhận sự thật không thể khác hơn.
Lâm ngồi im nghe Sơn kể chuyện về cô gái mà Lâm đang thích. Lâm thực sự khâm phục sự cố gắng của Linh Đan. Lòng thấy thương cô gái ấy nhiều hơn, hèn gì cô ấy lại mất cảm xúc yêu đương đến vậy. Lâm thốt lên với Sơn:
\- Cuộc đời phũ phàng với cô ấy quá, tôi tìm đâu lối đi vào trái tim cô ấy bây giờ?
Sơn thở dài:
\- Tôi nghĩ vô ích thôi.
Ngày Lâm trở lại trường đã đến. Phong bảo Sơn mua cho cô ít đồ mà cô thích. Dù gì bây giờ họ cũng là anh em.
Lâm mang đồ Sơn gửi đến chỗ cô. Lâm bê khệ nệ thùng đồ vào để gọn một góc nhà. Cô nhìn Lâm hỏi:
\- Gì mà nhiều thế anh?
Lâm chỉ vào thùng đồ:
\- Quà cho em, anh mang được có ít thế thôi.
Cô bóc thùng đồ ra toàn những thứ cô thích. Dầu gội, sữa tắm, thuốc, đồ ăn vặt còn cả bánh pía và bánh đậu xanh là hai loại bánh yêu thích nhất. Cô ngồi trầm tư suy nghĩ. Những đồ ăn này ngoài Phương thì chỉ có anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013213/chuong-89.html