Chiều ngày hôm ấy, sau khi hội chuẩn song, bác sỹ trưởng khoa cho gọi cô xuống, cô bảo mẹ đi cùng để chuẩn bị tâm lý, mẹ cô cần thoải mái thì ca phẫu thuật mới tốt đẹp được. Bác sỹ thông báo hai ngày nữa sẽ làm phẫu thuật cho mẹ cô bởi bên Sơn yêu cầu bác sỹ giỏi nhất, mà bác sỹ này đang đi công tác Đà Nẵng chiều mai mới về. Ca mổ của mẹ cô được sắp xếp vào 8h sáng ngày hôm sau đó.
7h 45p sáng hai ngày sau đó.
- Mẹ, cố lên nhé, con tin mẹ làm được.
Cô động viện mẹ trước khi mẹ cô bị đẩy vào phòng phẫu thuật. Nhận được nụ cười hiền và một cái gật đầu nhẹ của mẹ , sau đó cánh cửa phòng phẫu thuật từ từ đóng lại. Cô ngồi ở hành lang, trong đó là người phụ nữ cả một đời hi sinh vì cô.
Điện thoại của cô reo lên, là chị Lan gọi hỏi cô đang ở đâu? Cô bảo chị đang ngoài phòng phẫu thuật. Hai ngày nay, để làm công tác tư tưởng cho mẹ, cô không rời mẹ tí nào luôn làm cho mẹ cười, cũng quên luôn chuyện chỗ chị Hà.
- Mẹ mày vào lâu chưa?
Chị Lan chưa thấy người đã vội hỏi.
- Mẹ em vừa vào. Sao nay chị không đi làm.
- Ừ, chị đến làm từ sớm rồi giờ xin nghỉ này, vào đây với mày. Chiều mới đi làm. Thế tìm được người đóng tiền cho chưa?
- Là cái anh gây tai nạn ạ.
- Cái lão mà chị Hà bảo mày đi ngủ cùng ấy á.
Chị Lan cứ vô tư nói, giọng chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/150749/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.