*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay là ngày trăng non. Hai thằng con trai đang ngồi nát não để suy nghĩ xem phải giải cứu người như thế nào.
Tử Khiêm:"Người đâu, mở cửa khu bảo mật cao!"
"Tuân lệnh"
Khu bảo mật cao? Chỗ đó có sao? Cậu dù là bạn thân của hắn, được coi là người biết tất cả bí mật của hắn mà còn không biết nơi này, ruốc cuộc nơi này là nơi nào?
Văn An đi theo Tử Khiêm tới 1 nơi nằm sâu dưới mặt đất. Nhập mật mã, cửa mở ra, trong đó là cả đống vũ khí cao cấp mạnh nhất của công ty, kể cả những bộ súng đã được cho vào lịch sử trong chiến đấu.
Văn An:"Oa! Tuyệt quá! Thế mà cậu không thèm nói với tôi! Thiệt tình! "
Tử Khiêm:"Nói với cậu để làm gì? Để cậu cắp vài khẩu sao?"
Hai người nhiệt tình chọn súng, súng ở đây thì bát ngát nên chọn đến gần tối mới đạt-yêu-cầu.
Cậu nhìn lên trời, sắp tới thời khác trăng non, chỉ còn tầm khoảng 3-4 tiếng nữa. Mặc lấy bộ đồng phục của công ty W lẻn vào trong, qua cột xác nhận đột nhiên réo inh ỏi, lập tức các người lính canh gác chạy tới bao vây hai đứa. Hắn và cậu nhanh như thoắt rút súng xả đạn làm bị thương các binh lính chặn đường rồi nhanh chóng đột nhập vào công ty.
Đúng như dự tính, Song Song đã bị treo trên một cây thập giá bên dưới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-be-dang-yeu/2176408/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.