Chiều tối, nó về nhà là lại nhanh chóng thả mình xuống chiếc giường trắng êm ái. Bỗng chuông điện thoại của Song Song vang lên, nó bắt máy. Là Lô Thy gọi, cô ấy nói gửi tới một con robot nhỏ biết bay mang tên Tiểu Bảo để giúp đỡ chuyển đồ và vài lợi ích khác.
Từ đâu một bé robot nhỏ xinh xắn như con búp bê ngại ngùng xuất hiện đưa cho Song Song cái máy liên lạc mini lúng túng tạm biệt rồi biến mất. Nó nhìn trái nhìn phải sau đó cất thiết bị vào tủ.
Lạch cạch! "Tôi về rồi"
"Mừng anh trở về!"
Hell túm lấy tay nó kéo lại bên mình rồi cắn Song Song. Một lúc sau hắn thả ra rồi dẫn Song tới căn phòng của tên đáng ghét Chu Trương Trương. Cậu vui vẻ kéo nó lại phía mình rồi đóng rầm cửa lại.
Cậu ta lại gần nó, Song lùi lại, gần hơn gần hơn làm nó ngã bịch xuống giường. Trương Trương xé toạc quần áo của Song Song ra làm nó sợ hãi làm cậu ta dừng lại. Song nhanh quấn chăn khắp mình rồi mở cửa để tẩu thoát, vừa ra được đến cửa thì nó đã bị Trương Trương chĩa súng vào đầu đe dạo.
Sợ quá cô nhắm chặt mắt khẽ gọi tên hắn. Y như rằng, hắn xuất hiện hất khẩu súng từ tay cậu ra sau đó lẳng lặng bế nó về.
Song:" Cảm ơn "
Khiêm:" Đừng hiểu lầm, tôi chỉ không muốn ai chạm vào đồ ăn của tôi thôi"
Hắn bế nó thả vào giường rồi ra sofa ngủ, nó có chút ngạc nhiên nhưng không nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-be-dang-yeu/2176392/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.