Chẳng khác gì cô công chúa lạc trong thế giới hiện đại!
Đi tới bữa tiệc mới long trọng làm sao, các cô gái, chàng trai lẫn quý ông, quý bà điều chọn cho mình những bộ váy đắt đỏ và khan hiếm trông họ thật kiêu sa.
Nó nhìn trái, nhìn phải rồi quyết định lên tầng cao để theo dõi nhất cử nhất động của cô ta để thu thập bằng chứng buộc tội cô ta rồi tống cô ta vào tù ngay và luôn.
Đúng là kế hoạch không dễ như nó tưởng. Trên đó rất tối, Song lần mồ mãi mới ra được hiên nhà để theo dõi thì...
Bụp!
Điện bị ngắt sau đó là
Đoàng!
Cuối cùng là tiếng hét.
Không kịp trở tay, nó chạy nhanh xuống lầu dưới dơ súng lên.
Đèn có trở lại, nó trợn tròn mắt. Trước mặt nó là hắn đang đỡ Liên Mỹ đang nằm dưới sàn nhà, máu chảy loang lổ trên chiếc váy dài của cô ta.
Mỹ:"C-cô, sao cô l-lại bắn t-ôi.."
Ngất xỉu.
Song:"Tôi không có! Xin mọi người hãy tin tôi!"
Cố gắng giải thích trong vô vọng, nước mắt vô thức tuôn trào trên khóe mi.
Hắn bế cô ta lên, quay lưng lại thốt lên câu lạnh lùng:"Đưa cô ta về ngục tra hỏi" sau đó bỏ đi.
Mặt nó xám xịt lại, nước mắt càng lúc càng tuôn trào nhiều hơn. Nó không giải thích nữa, cùng bảo vệ về ngục.
Đã 1 tuần kể từ cái hôm định mệnh ấy, nó luôn lờ đờ, mắt sưng húp và gầy đi trông thấy.
Canh ngục:"Có người tìm cô, cô có muốn gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-be-dang-yeu/2176378/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.