Cứ như vậy đến 5 giờ chiều, Tô Ánh Vân nằm xoàng trên giường nghĩ mãi không thông . Cô thực sự đã mất hết niềm tin , phương hướng vào tương lai . Trước mắt cô toàn là màu đen . Ha , kể cũng buồn cười , tên Hàn Diệp Phong kia chơi qua bao nhiêu là nữ nhân mà lại không dùng biện pháp đề phòng nào sao ? Trong đầu cô liền tưởng tượng ra 1 suy nghĩ mà cười khổ
" Chơi đùa nhiều vậy mà không phòng tránh gì , không biết bao người phụ nữ mang thai con anh ta bị Lâm Tuyết trừ khử rồi ?"
Nằm mãi cũng chán , cuối cùng cô cũng ngồi dậy , quyết định đi dạo xung quanh cho khuây khỏa để vơi đi 1 phần áp lực . Cô xuống đường đi dạo ven theo bờ sông H , chống tay lên thành lan can ven sông đưa ánh mắt về phía xa xa không xác định . Cô trầm ngâm nghĩ đến cái thai trong bụng mình rồi cũng sẽ sinh ra , cô phải đối mặt sao đây ? Tiền lương tháng cũng chẳng đủ nuôi con , còn phải đóng tiền trọ , tiền học . Đột nhiên nghĩ đến việc học làm cô lại càng bối rối , cô không muốn bỏ học nhưng trường lại không cho phép sinh viên mang thai tiếp tục học . Nghĩ đến đây trong lòng cô thức thời muốn chết . Ánh mắt Tô Vân long lanh nước , tim đau thắt lại nhìn xuống mặt nước xanh gợn sóng nhẹ .
" Thân thể này liệu ... có làm giơ bẩn nước ở đây ? "
Không gian lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865138/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.