Từ lần khám ấy , thái độ của Hàn Diệp Phong đối với Tô Ánh Vân đã khác hẳn . Anh không còn thờ ơ , tỏ ra vẻ mặt chán ghét nữa mà dường như ai cũng nhận ra anh đối với cô ân cần dịu dàng hơn rất nhiều .
Ngày nào cũng vậy , sáng đi làm sớm không quên dặn dò cô ăn uống tử tế ,đến tối lại về cùng cô ăn tối .
Những ngày được nghỉ ở nhà thì hoàn toàn dành thời gian cho cô .
Đã gần nửa tháng như vậy , kẻ hầu người hạ cũng phải tem tém nhìn Tô Ánh Vân bằng con mắt khác .
Trước đây trong ngoài Hàn Gia chỉ có mình chị giúp việc Lục Cẩm đối xử với cô không tỏ ra miễn cưỡng còn bây giờ ít nhiều thì lão quản gia cùng những người kia đã không dám nói xấu , chỉ chích sau lưng cô nữa rồi . Mặc dù họ chẳng thích cô một chút nào nhưng hiện tại trong mắt họ thì cô đang được " sủng " nên miễn cưỡng không tỏ ra thái quá trươc mặt cô , biết đâu sau này cô lại thành thiếu phu nhân chứ .
.
.
Lại một ngày chủ nhật lười biếng ~
Đã 7 rưỡi ,Tô Ánh Vân mơ màng tỉnh dậy do tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm .
Cô đảo mắt nhìn lên đồng hồ treo trên tường
" Bảy ... bảy rưỡi rồi sao "
Cô ngồi dậy hết sức lười biếng , hôm qua ngủ hơi muộn vì còn bận mệt với Hàn Diệp Phong .
Nghĩ lại chuyện tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865119/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.