Về đến Hàn Gia , Tô Ánh Vân vẫn khóc không ngừng . Ngồi trong vòng tay Hàn Diệp Phong , cô vừa ấm ức vừa hoảng sợ . Lúc này có quá nhiều thứ để sợ .
Cô sợ nếu anh không đến kịp không biết chuyện gì xảy ra . Sợ hình ảnh tức giận ban nãy khi anh bóp cò trực tiếp giết người trước mặt mình .
Thấy cô như vậy Hàn Diệp Phong trách bản thân quá nóng vội làm cô hoảng sợ , trách vì không bảo vệ chu toàn được cho cô . Anh chỉ biết ôm cô thật chặt , vỗ về an ủi
" Mọi chuyện qua rồi , có anh ở đây không sao rồi . "
Tận mắt nhìn anh nổ súng cướp đi sinh mạng của một tên súc sinh đội lốt người , cô không chấp nhận được nhưng lúc này trái tim và lí trí lại trái ngược nhau . Bản thân muốn giận dỗi , ghét bỏ người đàn ông này nhưng trái tim lại co thắt đau đớn , không ngừng muốn dựa dẫm vào lòng anh .
Cô càng khóc anh lại càng hận bản thân , trong đầu anh chỉ nghĩ được giá như khi đó không giết hắn tại chỗ thì anh còn có thể cho hắn chết từ từ đau đớn gấp vạn lần , như vậy Tô Ánh Vân cũng không sợ hãi như bây giờ .
Thương trường như chiến trường , chuyện có người biến mất 1 cách bí ẩn không còn là chuyện ngày 1 ngày 2 . Hàn Diệp Phong ngồi vững được như vậy trong xuất 10 năm nay không tránh được việc tay nhuốm máu . Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865110/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.