12 giờ trưa , nằm trên chiếc giường nhỏ ở văn phòng Tô Ánh Vân vẫn còn giận anh chuyện vừa rồi .
Cô mặc cho Hàn Diệp Phong dỗ dành từ nãy đến giờ , chỉ im lặng ủm chăn không nói gì .
" Thôi nào , anh xin lỗi là do anh không kiểm soát được . "
" ... "
Hàn Diệp Phong nhất thời nóng vội mà phải trả giá lớn như vậy.
" Đừng giận anh nữa bà xã . "
Mặc cho anh hết lời dỗ dành nhưng lần này cô không mềm lòng nữa , nếu còn mềm lòng chỉ sợ lần sau anh lại càng lấn tới .
"... "
Bữa trưa hôm nay cô cũng không buồn ăn nữa . Cứ hễ mở miệng ra lại cảm thấy ghê tởm cái mùi vị tanh tanh vừa rồi . Có ép cô cũng không ăn lấy 1 hạt cơm nào .
Tô Ánh Vân mệt mỏi ngủ thiếp đi , Hàn Diệp Phong thấy vậy không nói gì nữa tiếp tục làm việc trong im lặng . Anh không muốn kinh động tới giấc ngủ quý giá của cô .
...
...
2 giờ chiều , Tô Ánh Vân đang lơ mơ ngủ thì nghe tiếng ồn ào trong phòng . Vốn vẫn chưa tỉnh cho đến khi âm thanh bạt tai / bốp / truyền tới cùng với tiếng phụ nữ .
Trong cơn buồn ngủ cô nghe được tiếng khóc của ai đó . Hình ảnh mờ nhạt của 1 cô gái và người đàn ông thân hình cao lớn đang lôi kéo.
" Em chịu hết nổi rồi ! Anh vốn không tôn trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865102/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.