Đi đến cuối hàng lang theo lời chỉ dẫn đã đến phòng bệnh 209 nơi Tô Thành nghỉ ngơi .
Hai người dừng lại bên ngoài trước .
Mới nhìn từ ngoài vào có thể thấy rõ Tô Thành vẫn chưa tỉnh dậy , ba người còn lại ngồi quanh giường bệnh . Chỉ thấy hai cô con gái là có vẻ đã khóc rất nhiều còn Diệu Lạc lại trầm tư lạ thường .Trông bà như đang rất lo lắng về điều gì đó , sắc mặt không ổn một chút nào . Là đang sợ hãi một điều gì đó hay nỗi lo toan dù là gì thì cũng chẳng phải điều tốt lành .
Hàn Diệp Phong cứ vậy mà đẩy cửa đi vào trong. Tô Ánh Vân núp sau lưng anh không ló đầu ra , tay cô ôm chặt lấy bụng mình .
Anh mới vào cả 3 người đều một phen giật mình . Tô Giang trợn tròn mắt , cô vô cùng bất ngờ không biết tại sao anh đến đây ? Anh đến đây làm gì ? Bao nhiêu câu hỏi quay cuồng trong đầu cô muốn hỏi anh tất tần tật .
Bao nhiêu câu hỏi lại bị khựng lại trở nên ngập ngừng không nói thành lời .
" x- xếp ... sao anh tới đây ? "
Không biết nên vui hay nên hoảng sợ nữa trong lúc này cô chỉ nghĩ được là do bản thân cô nghỉ nên anh tới xem tình hình ra sao thôi , Tô Giang cười gượng trong lòng lại có chút vui mừng .
Cô không để ý mẹ mình từ khi anh xuất hiện trong này .
Diệu Lạc đơ cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865069/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.