Khép mi lại thời gian cứ thế trôi . Mặt trời hết lên cao xuống thấp đã nhường chỗ cho mặt trăng tròn xoe . Hàn Diệp Phong mới kịp chợp mắt " một lúc " mà khi tỉnh dậy màn đêm đã bao trùm khắp không gian nới đây . Căn phòng hoa lệ của anh chìm trong bóng tối từ lúc nào không hay , chỉ có thể dựa vào ánh sáng đèn điện lọt qua cửa sổ để mò lấy chiếc điện thoại . Màn hình điện thoại sáng lên khiến anh nheo mắt lại . Con số hiện trên màn hình từ mờ ảo đã dần hiện rõ lên .
[Muộn vậy rồi sao ? ]Anh dụi dụi đôi mắt nhìn kĩ lại .
Anh trợn mắt .
" Hơn 7 giờ tối rồi , dậy thôi . " lập tức lay người con gái ngủ say mướt vẫn đang ôm chặt một cánh tay anh dậy .
Cảm thấy không hiệu quả , Hàn Diệp Phong cố gắng với lấy công tắc bật điện lên .
Ánh sáng cực mạnh nhanh chóng thắp sáng mọi ngóc ngách căn phòng khiến Tô Ánh Vân bất đắc dĩ phải tỉnh giấc.
" chói mắt quá . " cô lật úp mặt xuống đệm giường .
" Ngủ cả ngày rồi , mau dậy lát nữa đi chơi một chút " Anh dứt cánh tay tê cứng ra khỏi lòng cô .
Tô Ánh Vân mở mắt tròn xoe. " Anh vừa nói gì ? " Vẻ mặt cô bỗng tỉnh táo lạ thường .
" Đã nghe rõ rồi còn cố tình hỏi ? "
...
...
Mới hơn 7 rưỡi , 2 người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865027/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.