"Quá 12 giờ trưa rồi ! " Lạc Hi nhìn chiếc đồng hồ trên tay .
Tô Ánh Vân nghe hiểu , cô chợt cười đau đớn khi suy nghĩ vu vơ vừa lóe lên trong đầu [ Liệu anh ấy có lật tung mọi ngóc ngách lên không ? Có lẽ không ... như vậy càng tốt . ]
" Anh , anh định sẽ đưa tôi đi đâu ? " Cô ngước nhìn Lạc Hi .
Anh ta nghe liền nở một nụ cười , xoa nhẹ đầu cô .
" Ra nước ngoài ! Chỉ có vậy mới thoát được tầm kiểm soát của Hàn Diệp Phong , một nơi thật xa . Tôi sẽ chỉ đưa em đi nếu ..." Nói được nửa câu anh bỗng dừng lại nhìn sắc mặt Tô Ánh Vân có chút lo lắng .
" Nếu sao ? Anh nói tiếp đi . "
Lạc Hi trùng mắt xuống đi ra phía cửa sổ khẽ buông rèm xuống , giọng anh dứt khoát :
" Tôi muốn con em mang họ của tôi . "
"..." Nghe đến đây cô như chết lặng , nhìn xuống bụng lớn đã giấu không nổi của mình . Cô quyết định rời xa Hàn Diệp Phong một cách dứt khoát nhưng chưa từng nghĩ đến con . Bất chợt cô băn khoăn do dự , đứa trẻ sinh ra không thể không có cha . Cô vừa không muốn quay lại với Hàn Diệp Phong , làm sao đối diện với anh lúc này được nhưng cũng không muốn đứa nhỏ mang họ Lạc khi mà bố nó vẫn còn sống sờ sờ ở đó . Những suy nghĩ ấy cứ quay cuồng trong đầu khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865023/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.