“Bữa trưa em ăn lên hành tây, em đói...” An Cẩm lén lút nhìn anh, khẽ bĩu môi, vẻ mặt tủi thân nói: “Em vẫn đang tuổi ăn tuổi lớn, nên ăn hơi nhiều.”
“..” Dung Hoa nhìn khuôn mặt như hoa đào của cô, rồi mất tự nhiên mà nhìn đi chỗ khác. Anh dùng tay lại, vẻ mặt có phần ảm đạm, khó tả thành lời, ánh mắt ghét bỏ nhìn cô: “Ông đây không cho cô ăn cơm à?”
“Cô phải lén lút ăn à?”
Vợ của Dung Hoa mà phải lén lút ăn sau lưng anh à?
Anh thiếu cơm không đủ cho cô ăn no sao?
“...” Vành mắt An Cẩm ửng hồng, thỉnh thoảng cúi đầu thút thít, không dám trêu chọc anh nữa.
Hình như là do quá sợ hãi mà nước mắt trên mặt càng tuôn ra nhiều hơn, chỉ chớp mắt một cái, nước mắt đã chảy ra thành hàng. Con mẹ nó chứ đúng là tự làm tự chịu mà.
Mẹ kiếp, ai bảo với cô là hành tây có thể kích thích nước mắt vậy?
Đứa ngu ngốc nào trên mạng bảo thế hả?
Mau chui ra đây!
Hôm nay bà đây phải đập nát đầu mày ra!
Đáng ra cô không nên lên mạng tìm kiếm người trợ giúp!
An Cẩm trốn ở trong nhà vệ sinh, len lén dùng điện thoại để tra xem thứ gì có thể kích thích được nước mắt, bên dưới có một loạt bình luận.
Chủ yếu là vì để khóc tự nhiên hơn, vì để kiểm soát được người đàn ông này, cô phải hy sinh...
Khóc cũng không thể khóc thật được, nước mắt phụ nữ... thực sự là làm khó nhau quá đi mất.
An Cẩm rất nghiêm túc lên mạng tìm sự trợ giúp. Bé lùn không cao nổi: Hành tây! Hành tây! Thử này chắc chắn kích thích được nước mắt! Tin tôi đi!
Ông chú xinh đẹp đang trong vòng tay tôi: Ởt, gừng, tỏi, hạt tiêu, mù tạt, mấy thứ có vị cay cay gì đó có thể dùng để kích thích nước mắt.
Còn có một số vị thuốc nữa, cô có thể đến tiệm thuốc để hỏi. Có mấy lần tôi bị nước hoa hồng dính vào trong mắt, thứ đó làm cho tôi không thể chịu nổi, đau muốn chết! Nhưng cố ý làm như vậy sẽ làm tổn thương mắt đấy.
Nếu dùng thuốc kích thích thì tốt nhất là hỏi tiệm thuốc xem có tác phụ gì không.
Còn có một cách khác nữa, tôi cũng không biết được hay không, đó chính là bỏ thấy thứ nhỏ nhỏ vào trong mắt, có lẽ sẽ nguy hiểm. Dù sao mắt không chứa được một hạt cát mà, bỏ mấy thứ như cát bụi vào, chỉ là lúc lấy ra khả phiền phức đấy.
Nếu như có thể dùng nước mắt thực sự là tốt nhất, cứ nghĩ đến mấy chuyện làm cho người ta rơi nước mắt, chuyện đau thương, bi thảm gì đấy, mấy chuyện làm mình thấy đau xót...
Có lẽ chiêu này cũng không hiệu quả lắm đâu, vì tôi đã từng thử rồi. Nghĩ đến mấy chuyện đau khổ, cảm động để mà khóc đúng là còn khó hơn cả lên trời! Không giống như mấy bà kia, hôm nay khóc ngày mai phá, nước mắt rơi như ăn cơm bữa, đúng là làm cho người khác ao ước.
“...” An Cẩm trốn trong nhà vệ sinh lướt mạng xong, suy đi tính lại thì hành tây vẫn đáng tin hơn một chút. Với có việc suy nghĩ về mấy chuyện cảm động rơi nước mắt, đau khổ, bị thương để rơi nước mắt còn khó hơn cả lên trời.
Xem ra, cô đúng là không giống một người phụ nữ yếu đuối...
Bây giờ mắt cô nóng bừng, khiến cô chỉ muốn khóc, nước mắt liên tục rơi xuống, vành mắt chắc đã sưng đỏ rồi!
Đúng là thứ mong manh.
Dung Hoa nhìn thấy vậy, không nhịn được mà thầm cười khẩy trong lòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]