“Anh dám giết chết em, cả nhà sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”
Vì vậy, cậu ta luôn ra sức gây chuyện!
Khuôn mặt cậu ta luôn hiện lên vẻ đắc ý khi khiêu chiến với giới hạn của anh trai mình. Cậu ta tựa một con gián với nghị lực sống và khả năng chịu đòn đỉnh cao, có đánh cũng không chết! ở thủ đô này cũng chỉ có Dung Tiểu Nhị này là không sợ Dung Tử gia thôi. Mấy người khác làm hùm làm con nhưng chưa chắc được Dung Hoa phát bệnh thì đã chầu trời rồi.
Sau khi Dung Hoa xảy ra tai nạn xe vào năm hai mươi tuổi, đôi chân đã bị tàn phế. Hai năm sau đó Dung Dã nghe thấy được mấy lời bịa đặt nhảm nhí, sợ anh sẽ tự ti nên mới vứt phụ nữ vào phòng anh, nhưng lại bị anh ném thẳng ra ngoài một cách không hề thương tiếc.
Dung Dã thầm nghĩ trong lòng, có lẽ anh của cậu ta không thích con gái, nên sau đó bắt đầu ném đàn ông lên giường anh.
Lần đó, Dung Dã suýt thì bị bố đánh cho tàn phế.
Những con người cậu ta lại nhanh quên, ngày hôm sau đã quên mất tiêu, lúc ngồi trên xe lăn lại cảm giác bị tráng như người phải lưu lạc nơi chân trời, vui vẻ đến nỗi khóe môi cong lên không hạ xuống được. Cậu ta lập tức điên điên khùng khùng bảo người đẩy mình đi tìm anh trai.
Nếu là người khác, Dung Hoa đã sớm tiễn người đó xuống địa ngục rồi!
Dung Hoa nắm chặt tay vịn xe lăn, chậm rãi quay lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-bang-ca-sinh-menh/3478050/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.