“Mợ chủ, là tôi!” Một người trẻ tuổi bước lên, cậu ta mặc một bộ đồ âu, dáng vẻ cũng tuấn tú, nở nụ cười mà nhìn cô. Nụ cười đó như gió xuân, nhìn qua rất đơn thuần, nhưng An Cẩm biết cậu thanh niên này không giống như dáng vẻ mà cậu ta thể hiện ra. “Anh ấy tìm cậu.” An Cẩm ấp ủng gật đầu, đứng nép sát vào tường, không dám lại gần họ, cúi đầu khoanh hai tay trước người, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu. Cơ thể cô mong manh như đóa hoa đang đung đưa trong mưa gió. Đám vệ sĩ nhìn thấy vậy thì rùng mình một cái, mấy người đàn ông cao to, lực lưỡng, thô kệch lập tức lúng túng, thu lại khí thể dọa người quanh mình, nếu như dọa mợ chủ sợ thì họ xong đời rồi! Cậu chủ bị mợ chủ đập thành như thế mà vẫn không hề trách mợ chủ, có thể thấy được chắc chắn là trong lòng cậu chủ cực kỳ thương yêu rồi!
Chắc là tim gan rồi!(*)
(*) Lif (Tâm can): đồng nghĩa với cục cưng.
Họ vẫn nhớ trước đây có một cô ngôi sao tuyến ba mươi tám, cũng khá nổi tiếng. Cô ta trà trộn vào trong quản rượu, táo bạo muốn quyến rũ Tử gia nhà họ. Họ nhìn qua màn hình giám sát thấy được cô ngồi sao tuyển ba tảm đó giả vờ yếu đuối, chân trái vấp chân phải rồi ngã thẳng vào lòng Tử gia, đầu móng tay sắc bén đã làm rách làn da mỏng manh của anh.
Sau đó, không còn ai nhìn thấy cô ngôi sao tuyến ba mươi tám đó trong giới giải trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-bang-ca-sinh-menh/3478041/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.