Kim dài của đồnghồ vừa chỉ tới số mười hai, kim ngắn vừa chỉ tới số bảy, mặt trời cũngđã lên, mọi người ai ai cũng thức dậy để chuẩn bị đi làm riêng hai conngười kia vẫn lăn lộn trong mền, trên người cả hai không một mảnh vảiche thân, nó nằm gọn trong vòng tay hắn, vùi mặt vào ngực, tay vòng quaeo hắn ôm chặt, hắn cũng vòng tay qua eo, kéo nó vào sát hắn, cái mềnđược phủ lên che thân cả hai lại. Sau đêm hôm qua, hông nó khá đau, lănlộn cũng là việc khó khăn đối với nó vì vậy nó chọn cách nằm yên tronglòng hắn. Chính vì vậy, nó thức dậy sớm hơn thường ngày, hắn cũng thứccùng lúc với nó. Nó nằm đó, kéo mền lên che lại, mắt mở to, hắn ngồidậy, nhìn nó với ánh mắt trìu mến, hắn cúi người, nhẹ nhàng đặt nụ hônlên trán nó: 
- Chào buổi sáng! Cô bé của anh! 
Nó đáp lại hắn bằng nụ cười “không thấy ông mặt trời”, hắn tuột xuốnggiường, lấy cái áo ngủ treo trên tủ khoác vào, lúc này nó mới lên tiếng, giọng khàn khàn: 
- Chào buổi sáng! 
Hắn chỉnh nhiệt độ máy lạnh lại sau đó đi vào nhà tắm. Khoảng mười lămphút sau, hắn bước ra với cái áo sơ mi xanh biển nhẹ, cái quần tây màuđen, mái tóc được vuốt lên gọn gàng, nó nhìn hắn, tim nó đập rộn ràng,có thể nói lòng nó rối bời như những ngày đầu mới bắt đầu yêu. Nó ngồidậy định đi vào nhà tắm thì cái hông nhói lên, nó ôm hông lại, mặt nhănnhó xen lẫn một chút giận dỗi, hắn vội đi lại bồng nó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-anh-dam-khong/3236647/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.