Nó được chuyển từphòng hồi sức ra phòng thường, hắn mướn cả một phòng V.I.P cho nó. Phòng có hai giường nhưng hắn không nằm giường đó. Hắn chỉ quanh quẩn quanhnó, khi nào mệt thì gục trên giường nó ngủ. 
Nó tỉnh dậysau 8 tiếng hôn mê, định đưa tay lên xem thì nhận ra hắn đang nắm tay nó ngủ. Nó nằm xuống, nằm yên lại để hắn không mất ngủ. Nhưng hắn khôngnhư nó, hắn rất dễ tỉnh giấc. 
- Em tỉnh rồi hả? 
- Ừ! 
- Em đau không? Cảm thấy khó chịu ở đâu không? Đói không?... 
- Anh hỏi từng câu một thôi! Nhiều quá làm sao em trả lời hết được? 
- Anh xin lỗi, tại anh lo cho em nên... 
- Anh bỏ tay em ra đi, em khó chịu quá! 
- Ừ! 
Nó rút tay ra, đưa tay tìm cái gì đó, nhưng không thấy, nó quay qua hắn: 
- Anh có thấy điện thoại em đâu không? 
- Điện thoại em hư rồi, chỉ còn cái sim thôi. 
- Em mượn điện thoại anh đi. 
- Nè! 
Nó lột cái nắp điện thoại hắn ra, nhét cái sim của mình vô. 
- Anh cho em mượn chơi game nha! 
- Nhưng em phải ăn trước đã! 
- Em không thích! 
- Sao em cứng đầu quá vậy? Không cho em chơi nữa nha. 
Hắn giật cái điện thoại lại, giơ lên cao. Nó biết mình lùn, bĩu môi nói: 
- Em ăn là được chứ gì? 
- Ngoan - Hắn xoa đầu nó. 
Nó đưa muỗng cháo đầu tiên vào miệng, hắn ngồi xuống bên cạnh nó. Thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-anh-dam-khong/3236628/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.