Lương phu nhân ở ngoài đợi trong chốc lát cửa mới mở ra.
Lương phu nhân ủy khuất đầy mình. Hôm nay lúc chơi mạt chược nàng rất lo lắng cho Lương tiên sinh, sớm muốn chạy về, nhưng Vương thái thái luôn lôi kéo nàng không cho nàng đi. Lương phu nhân ngồi ở trên bàn mạt chược không để tâm, một tới hai đi mấy pháo bị thua không ít tiền.
Vương thái thái thắng tiền rất cao hứng, càng không cho Lương phu nhân đi, Lương phu nhân phí hết một phen công phu mới thoát thân được. Nàng hào hứng về nhà suy nghĩ nên làm gì để bồi Lương tiên sinh, không ngờ lúc về lại đối mặt với cánh cửa lạnh lẽo.
Vành mắt Lương phu nhân đỏ lên, nước mắt đong đầy lại không hề rơi, lộ ra mấy phần điềm đạm đáng yêu.
Bất quá những điều này Lương tiên sinh không nhìn thấy, thần sắc hắn không có chút biến đổi, lạnh lùng hỏi nàng làm sao.
Lương phu nhân thu lại nét buồn rầu trên mặt, cố gắng nở nụ cười, hỏi: “A Đàm, anh ở trong làm gì vậy, gọi anh lâu như vậy anh cũng không trả lời?”
Đáy mắt Lương tiên sinh có chút không kiên nhẫn, bình tĩnh nói: “Ta đang làm việc.”
Lương phu nhân đi theo Lương tiên sinh vào thư phòng, trong thư phòng màn cửa bị kéo ra, ánh nắng len lỏi chiếu vào, khiến căn phòng có chút u ám. Lương phu nhân ngửi thấy mùi vị kỳ quái, có lẽ vì ánh sáng quá mờ, xung quanh bị bịt kín, hoặc có thể là do Lương tiên sinh đứng ngay trước mắt nàng. Khiến Lương phu nhân ở trong bầu không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-vung-trom/4603616/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.