Đặt chân vào căn hộ chung cư bình dân, ánh mắt sắc bén của Phi phu nhân đã không ngừng quan sát từ ngoài vào trong, khắp mọi ngóc ngách, rồi lại trào phúng phán một câu:
"Từ bỏ căn hộ cao cấp lẫn tài khoản không giới hạn chi tiêu hàng tháng, để dọn tới một nơi bình thường thế này đã đủ gọi là cuộc sống hạnh phúc đó sao, Phong?"
"Với mẹ thì đây là điều ngớ ngẩn, nhưng với con, đó là hạnh phúc. Hạnh phúc khi có người con yêu thương bên cạnh."
Phi Phong sẵn sàng trả lời một cách thẳng thắn, thậm chí dám nắm cả tay Tư Tư ngay trước mặt Phi phu nhân, làm bà khó chịu, trong khi cô đang hết sức lúng túng.
"Nếu mẹ nói, hai đứa không thể tiếp tục ở bên nhau thì sao?"
"Tất nhiên là không thể. Mẹ cũng đừng nghĩ con trai mẹ vô dụng tới mức lúc nào cũng phải chờ tiền mẹ cấp hàng tháng. Không có tiền của Phi gia, Phi Phong con vẫn sống tốt đó thôi, nên đừng lấy tiền ra uy hiếp con."
Nghe con trai mình mạnh dạn tuyên bố như vậy, bà Phi lại thoáng cười nhạt.
"Thấy cả tháng nay con không gọi về nhà, là mẹ cũng đủ hiểu rồi. Vậy dự định tiếp theo của con là gì? Bỏ đại học để lao vào con đường kiếm tiền?"
"Không đâu ạ! Phong vẫn sẽ học tiếp, và cũng không cần phải ra đường kiếm tiền, cháu lo cho anh ấy được."
Cuối cùng thì Giang Tư Tư cũng chịu lên tiếng. Mà những gì cô thốt ra lại khiến người nghe không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-vung-trom-chi-oi-cuoi-thoi-/3574756/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.