Chỉ cần một cuộc gọi, Phi Phong liền lập tức lao như một cơn gió đến bên cạnh Giang Tư Tư, bất kể nóng, ho, đau họng khản cả giọng, hay đau nhức khắp người cũng không cản nổi bước chân cậu.
Lúc này, Giang Tư Tư cũng đã đứng chờ từ trước. Vừa nhìn thấy Phi Phong tới, cô liền gấp gáp giải thích:
"Bảo bối, bên trong là người yêu cũ của chị. Cho nên..."
"Em biết rồi! Anh ta có bắt nạt chị không?"
Không quan tâm lý do được gọi đến là gì, đối với cậu, chỉ cần là người mình yêu gọi thì sẽ tới. Mà cậu như này, lại khiến Tư Tư cảm thấy chạnh lòng.
Cô khẽ lắc đầu, rồi đưa hai tay áp lên má cậu, song mới nói:
"Trông sắc mặt cậu kém quá, có phải đang không khỏe?"
Không khỏe mà vẫn vượt đường xa chạy tới để đổi được một chút cưng nựng này của cô thôi, thì Phi Phong cũng cảm thấy quá đủ rồi.
Nắm lấy tay cô, cậu mỉm cười, rồi ôn nhu nói:
"Gặp chị là khỏe rồi. Đưa em vào gặp tên bạn trai cũ đó đi, để em xem gu thẩm mỹ của chị thế nào."
"Chắc chắn là không bằng cậu rồi." Nói xong, Giang Tư Tư đã trực tiếp ôm lấy cánh tay của người thanh niên, dắt cậu vào gặp Thẩm Nhựt.
"Lát nữa không cần gọi chị bằng chị."
"Chứ gọi bằng gì? Em yêu hay vợ tương lai?"
"Cái nào cậu thích ấy."
"Vậy em cũng phải gọi anh bằng anh!"
"Tất nhiên rồi, chứ chẳng lẽ chị xưng em, lại kêu cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-vung-trom-chi-oi-cuoi-thoi-/3574751/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.