"Sao rồi em yêu? Cậu với thằng nhóc tiểu Phong không xảy ra mâu thuẫn gì đó chứ?"
Vẫn như mọi ngày, cứ hễ chạng vạng tối là Phi Phàm sẽ gọi điện về tám chuyện với Giang Tư Tư và vẫn với chủ đề đầu tiên, hỏi về tình hình sống chung giữa cô và Phi Phong trước. Riêng hôm nay nhắc tới vấn đề này, là cô lại gượng gạo, ngập ngừng.
"Ờ... Không có, vẫn bình thường à. Mà khi nào cậu về?"
"Chắc hai tuần nữa! Khi nào về sẽ có quà cho hai người."
"Chị ơi, anh về rồi đây."
Đang yên đang lành, bỗng vang lên giọng nói của Phi Phong vọng hẳn vào loa điện thoại, khiến cả hai cô gái một phen ngạc nhiên.
"Hình như là giọng của tiểu Phong nhỉ? Nó đang nói chuyện với cậu à, Tư?"
"À... À... Đâu có, không phải tiểu Phong. Thôi mình có việc bận rồi, cúp máy trước nha. Bái bai!"
Hoảng hồn nói lời từ biệt xong, Giang Tư Tư lập tức tắt máy, rồi giương cặp mắt sắc lẻm nhìn sang chàng trai trẻ đang cởi giầy phía ngoài cửa.
"Cậu không thấy chị đang nói chuyện điện thoại hửm?"
"Không biết ạ! Thôi lỡ rồi, đừng giận. Nào, nhìn xem chiếc giao diện mới của em thế nào?"
Phi Phong háo hức đi vào, còn xoay hẳn một vòng trước mặt Giang Tư Tư, khiến cô lập tức ngỡ ngàng vì dáng vẻ đổi mới của chàng trai này.
Tóc màu xám khói, xỏ khuyên tai, phong cách bad boy với toàn quần áo hiệu. Mới hôm qua còn ra dáng good boy lắm, vậy mà hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-vung-trom-chi-oi-cuoi-thoi-/3574749/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.