Sau tiếng hét chói tai của Giang Tư Tư, cũng là lúc cô nàng đã nhảy vọt vào lòng Phi Phong. Bấy giờ, cậu mới để ý tới vóc dáng nhỏ nhắn của cô đã nằm gọn trong vòng tay cậu rồi, trong khi "đứa trẻ" như cậu lại to thân lớn xác tới mức che chắn được hết cho "bà chị" này.
Quả thực cô đang rất sợ, sợ tới mức run cả người. Thấy vậy, Phi Phong liền lấy điều khiển ấn tắt tivi.
"Đùa tí thôi mà, không sao rồi."
Nghe vậy, mà mãi một phút sau Giang Tư Tư mới dám ngồi dậy, giương biểu cảm bất mãn nhìn người trước mặt, rồi hỏi:
"Đùa vui không?" Cô gằng giọng.
"Không." Biết đối phương đã cáu, nên cậu không dám ba hoa nữa.
"Biết không vui sao còn đùa hả, có biết tôi sợ không?"
"Biết sợ sao còn xem phim ma, mà xem lúc nửa đêm mới ghê. Chị bị dở hơi à?"
Nói qua nói lại, vẫn là Giang Tư Tư cô cãi không lại người này, nên đành hạ thấp thái độ, hạ luôn tone giọng.
"Tại lạ chỗ khó ngủ mới ra đây xem phim, mà chả có phim gì hay ngoài bộ phim kinh dị này nên mới coi. Ai biểu cậu tự nhiên xuất hiện, rồi hù tôi làm gì?"
"Buồn cười thật, em đường đường chính chính đi ra, tại chị nhát gan còn trách em."
Phi Phong vừa nói, vừa cả gan xoa xoa đầu Tư Tư, làm cô há hốc ngạc nhiên vì sự láu lỉnh này của cậu.
"Này nhóc, cậu nhỏ tuổi hơn chị đấy." Giang Tư Tư hơi nhíu mày, chu môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-vung-trom-chi-oi-cuoi-thoi-/3574742/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.