Bước chân đầu hè dần dần tới.
Đối với Hàn Tâm Dao, cuộc sống vẫn cứ trôi qua một cách bình thường nhưtrước, đi học, tan lớp, sửa vở bài tập của học sinh. . . . . . Cuộc sống của cô là những kế hoạch và những quy luật tuần tự và ngăn nắp.
Mọi người thường nói, bình thường là một loại hạnh phúc, nếu đúng như vậy,thì quả thật cô rất hạnh phúc, ít nhất biểu hiện bên ngoài chính là nhưthế.
Sống trong một môi trường rất được đãi ngộ, gia đình ấmcúng, có cha mẹ yêu thương, chăm sóc che chở, vị hôn phu lại rất chungtình, cô hẳn là sẽ rất hạnh phúc, vì vậy trái tim cô không nên có khoảng trống, không nên cảm thấy chán nản, cô đơn.
Nhưng, mấy ngày nay, cô gầy đi rất nhiều, tinh thần thường xuyên vô duyên vô cớ rối loạn, mất tập trung.
Cô ước chừng đã gần một tháng không đến nhà chị Tâm Uyển, mỗi ngày đềunhốt mình ở trong phòng, không muốn làm gì cả, chỉ ngẩn ngơ nhìn chằmchằm ngọn đèn đường ngoài cửa sổ đang đứng lẻ loi, cô độc, suy nghĩkhông biết trôi dạt về đâu.
Loại cảm xúc buồn bã u sầu này, bắt nguồn từ đâu?
Mẹ Hàn cũng nhận thấy được gần đây cô có những thay đổi khác thường, trong lòng bắt đầu lo lắng không yên.
Buổi chiều thứ bảy, mẹ Hàn đi tới phòng của Hàn Tâm Dao, cô đang cúi đầu chấm điểm cho một đống vở bài tập của học sinh.
Mẹ Hàn bước chân nhẹ nhàng không một tiếng động tới đứng bên cạnh cô, nhìn đôi mắt hẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-tong-giam-doc/2031235/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.