Trong mấy ngày kế tiếp, cả Vũ Hiên đắm chìm trong không khí áp suất thấp.
Hà Mộ Văn không tới công ty, cả ngày nhốt mình ở trong phòng, tâm trạng chán nản cực điểm, buồn bực không vui.
Từ dì Diệp, cha Hà đã biết mọi chuyện, vốn là ban đầu cũng có thể hiểuđược sự thay đổi của con trai, nhưng liên tiếp mấy ngày như thế, ôngcũng dần dần không chịu được.
Tối hôm đó, cha Hà nhờ dì Diệp gọi Hà Mộ Văn xuống lầu.
"Ngồi đi." Ông muốn con trai ngồi trước mặt mình, cũng chuẩn bị một ly rượu, đưa tới trước mặt hắn.
"Nhẩm tính qua, con cũng đã mấy ngày chưa đi đến công ty, con nên lo liệu. . . . . .
Ông định bụng nói lý lẽ với con trai rằng, hắn nên hiểu rõ sự nghiệp đốivới một người đàn ông là rất quan trọng, nhưng chưa nói được đôi câu, đã bị Hà Mộ văn cắt đứt.
"Cha, con có chuyện muốn nói với cha."
"Mộ Văn, trong mấy ngày nay, cha biết rõ con buồn bã không vui, cha chỉ hivọng con có thể hiểu ra vấn đề một chút, con phải. . . . . ." Cho rằngHà Mộ Văn cố ý muốn lảng tránh, ông không buông tha, nói tiếp.
"Cha, con bình thường." Hắn cắt ngang lời nói của cha, rồi chăm chú nhìn ông, nói tiếp: "Cha không cần lo lắng cho con, con chỉ muốn nói cho chabiết, hôm nay con đã quyết định. . . . . . Con muốn đem công ty ở Mĩ,giao cho bạn bè thay mặt quản lý."
"Giao cho bạn bè quản lý?" Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-tong-giam-doc/2031199/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.