Thời điểm Phó Nhụy trở về phòng học, Hạ Quý đã thu thập xong đồ dùng của mình.
“Hạ Hạ, thi xong rồi thì vứt hết sách vở đi, mang về cũng vô ích, còn chiếm diện tích nữa!” Phó Nhụy nghĩ cũng không muốn thu dọn sách vở của mình.
“Nếu phải học lại thì sao? Đến lúc đó cậu tìm ai lấy sách?”
“Học lại? Mặc kệ thi nhiều hay ít điểm, có đánh chết tớ cũng không học lại! Cậu nhìn tớ xem, dạo này vì học tập mà ngủ không đủ giấc, sắc mặt tiều tụy!”
Phó Nhụy cầm gương nhỏ một bên soi chiếu bản thân, một bên hối tiếc, biểu tình nhu nhược đáng thương, giống như tiểu bạch hoa bị tàn phá.
“Vâng, vâng, vâng, đại tiểu thư ngài đã phải chịu vất vả, đêm nay về nghỉ ngơi thật tốt đi được không?”
“Không được, tuổi 18 là tuổi thanh xuân đẹp nhất, lúc này không đi chơi thì bao giờ đi? Hạ Hạ, cậu phải hoạt bát đáng yêu giống tớ mới được!”
Chờ Hạ Quý thu thập xong xuôi, Phó Nhụy vẫn ở bên cạnh thao thao bất tuyệt.
“Nhụy Nhụy, anh tới rồi.” Diệp Hâm về phòng học dọn đồ của mình xong xuôi cũng chạy tới đây giúp bạn gái thu dọn.
“Hâm Hâm, anh đến rồi sao!” Phó Nhụy lập tức chỉ cho Diệp Hâm thu dọn đồ đạc cho mình.
“Dọn xong rồi sao?” Phó Dụ không biết đến từ lúc nào, đứng bên cạnh Hạ Quý.
“Ừm, thi xong rồi nên tớ muốn mang sách về nhà, sách cũng không nhiều lắm, tự tớ có thể mang về được.” Đồ dùng của Hạ Quý đúng là không có nhiều cho lắm.
Phó Dụ xem nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/214081/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.