Chương trước
Chương sau
Hạ Quý che mặt không muốn nói chuyện với Phó Dụ.
Nhưng Phó Dụ sao có thể buông tha cho cô? Ngón tay vỗ về vừa chơi đùa nhuỵ hoa vừa truy vấn, "Hửm? Sao cô y tá lại không nói gì nữa rồi?"
"Anh im miệng!"
"Cô y tá tức giận với người bệnh sao? Thái độ phục vụ như vậy phải khiếu nại với bác sĩ!"
"Khiếu nại thì khiếu nại! Em sợ anh chắc!" Hạ Quý bất chấp tất cả, tên này hoàn toàn không xấu hổ chút nào à?
Phó Dụ nhìn Hạ Quý tức giận đến đỏ bừng mặt, bỗng nhiên cười nhẹ, "Cô y tá đừng kích động, nếu anh khiếu nại rồi, em sẽ bị bác sĩ dùng ƈôи ŧɦịŧ lớn trừng phạt đúng không? Xem ra em rất chờ mong bị chừng phạt!"
"..." Anh... thích diễn đến điên rồi à?
"Cô y tá này, anh còn rất thích em, nếu em thực sự muốn bị trừng phạt có thể nói với anh, anh rất vui lòng vì em phục vụ."
Phó Dụ nói xong, ngón tay vẫn luôn chơi đùa vỗ về ở bên ngoài đột nhiên cắm vào, nhanh chóng ra vào ở huyệŧ.
Mật dịch trơn trượt theo ngón tay chảy ra, Phó Dụ lại tăng thêm một ngón tay nữa, cắm đến mức tiểu huyệt phát ra tiếng "phụt phụt" nước chảy.
Hạ Quý che mặt không dám nhìn ai, âm thanh thẹn thùng không ngừng truyền tới khiến cả người cô đỏ hồng.

"Sao cô y tá lại che mặt chứ? Em hẳn là nên nhìn xem anh vì em mà phục vụ thế nào."
"..."
"Anh làm tốt không? Em thoải mái không? Về sau muốn ƈôи ŧɦịŧ lớn có phải sẽ tìm tới anh không?"
"Ngón tay anh cũng không tệ." Hạ Quý đỏ mặt nói, cô đã bị ngón tay Phó Dụ cắm đến cả người mềm nhũn, nói chuyện cũng phải thở gấp.
"Ồ? Xem ra cô y tá muốn anh dùng tới côn ŧɦịŧ rồi."
Phó Dụ buông Hạ Quý ra, đứng dậy cởϊ qυầи lót, giải thoát côn ŧɦịŧ bừng bừng khí thế, đứng thẳng như chỉ vào Hạ Quý mà nói: Em gái, chờ chút nữa xin tha đi!
Hạ Quý nuốt nước miếng, có chút sợ hãi, nhớ tới vài lần trước làm cùng Phó Dụ, tuy rằng thoải mái nhưng sáng hôm sau suýt chút nữa không xuống nổi giường.
"Ngày mai chúng ta còn phải đi chơi đấy." Hạ Quý muốn thương lượng với anh, để anh kiềm chế chút, đừng lăn lộn cô quá nhiều.
"Dù sao cũng là hai người chúng ta chơi, chơi bên ngoài và chơi trong phòng khác nhau sao?"
"Chúng ta tiêu tiền tất nhiên phải ra ngoài chơi!"
"Tới đây thuê phòng không phải để làm chuyện này sao?"
"..."

"Cô y tá, xin em nghiêm túc một chút, bây giờ em đang phải nhận hình phạt."
Vừa rồi còn đang thương lượng, bỗng nhiên Phó Dụ lại kéo cô quay về kịch bản diễn.
Phó Dụ xụ mặt đứng ở mép giường, côn ŧɦịŧ chĩa thẳng vào Hạ Quý, cô không thể không ngoan ngoãn nằm yên.
"Thật ngoan, bây giờ bắt đầu xử phạt!"
Phó Dụ nói xong, đôi tay cách lớp vải vuốt ve ngực cô, Hạ Quý có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của tay anh khiến cho tiểu anh đào trước ngực đứng thẳng dậy, dần dần sưng to.
"Cô y tá thoải mái không?"
"Không có." Hạ Quý quay đầu không dám nhìn anh.
"Không có sao? Núʍ ѵú cũng căng cứng như vậy rồi?" Ngón tay Phó Dụ bỗng nhiên cầm chặt tiểu anh đào, kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến cho Hạ Quý phải hét lên một tiếng.
"A! Đau quá!"
"Đau sao? Là sướng hay là đau?"
Phó Dụ buông tha cho tiểu anh đào, vén chiếc váy gần như không thể che nổi nơi tư mật lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.