“Cởi quần lót.”
Phó Dụ cũng ngồi dựa lên đầu giường, cầm điện thoại chờ đợi.
Hạ Quý vô cùng thẹn thùng, nhưng chính bản thân lại không nhịn được bị Phó Dụ dẫn đường làm chuyện này.
Mà lúc này cô cũng không nghĩ nhiều, một là hi vọng Phó Dụ có thể nguôi giận, hai là hi vọng cậu đừng nhất thời xúc động chạy tới tìm cô.
Hạ Quý ngại ngùng cởi quần lót ra, kẹp chặt hai chân lộ ra bên ngoài.
Phó Dụ không nói chuyện, cứ yên lặng nhìn cô chằm chằm, nhưng ánh mắt đã chứng minh hết tất cả.
Hạ Quý giãy giụa trong chốc lát, cuối cùng cũng mở rộng hai chân, tiểu huyệt hoàn toàn bại lộ ngay trước điện thoại.
Phó Dụ ở bên kia nhìn đến rõ ràng, âm thầm nuốt nước miếng.
Lúc này cậu cũng không còn tức giận nữa, chỉ muốn để Hạ Quý hoàn toàn buông lỏng bản thân, về sau có thể phối hợp với cậu làm tình càng nhiều, cậu tiếp tục lạnh mặt không nói lời nào.
Hạ Quý thấy cậu không thay đổi, cắn răng, mở hai chân càng rộng.
“Anh nói là tự an ủi, không phải để cho anh nhìn tiểu huyệt.
“…” Tên này thật là!
Hạ Quý không biết tự an ủi thế nào, nhưng nhớ tới lúc tự bôi thuốc, ngón tay ở bên trong cảm nhận được cảm giác trơn trượt, vì vậy, cô đưa tay đặt ở huyệt khẩu.
Hai chân mở ra, ngón tay không dám tiến vào, mà phong cảnh mê người này đã bị bàn tay Hạ Quý chặn lại không ít, Phó Dụ có chút không vui.
“Nhanh lên, nếu không anh đi ngủ.” Phó Dụ lãnh đạm nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180874/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.