Sau khi ăn cơm tối xong, Phó Dụ không còn lý do lưu lại, chỉ có thể lưu luyến không rời vẫy tay tạm biệt.
Mẹ Hạ đẩy Hạ Quý một phen, “Con tiễn Phó Dụ đi!”
“…”
“Đứa nhỏ này thật là, Phó Dụ người ta có lòng tốt giúp con học tập, nghỉ hè cũng dành thời gian dạy bơi cho con, thế mà cũng không biết chủ động đi tiễn!”
“…” Con không phải con ruột phải không?
Hạ Quý đưa Phó Dụ ra cửa, vừa tới cửa cô đã hung hăng trừng cậu, “Đi thong thả, không tiễn!”
“Tức giận? Tục ngữ nói phải, mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích, không phải mẹ em thích anh sao?”
“Anh cũng đừng há mồm ngậm miệng là mẹ vợ, để cho bố em biết, không chừng ông sẽ đánh gãy chân anh!”
“Một cái chân đổi lấy vợ cũng đáng giá!”
“…”
“Bà xã, thật sự không muốn rời xa em!” Phó Dụ lại giống như cún con không chịu cai sữa dính chặt Hạ Quý không chịu đi.
Nơi này là cửa nhà Hạ Quý, đối diện cũng có một hộ gia đình, nếu người ta mở cửa sẽ nhìn thấy bọn họ tình chàng ý thiếp ngay đây.
Hạ Quý lôi kéo Phó Dụ đi tới chân cầu thang, thời gian này nhiều nhà đang ăn cơm cho nên cầu thang cũng ít người qua lại.
Đèn cũng không chiếu tới chân cầu thang, trong bóng đêm, đôi mắt Phó Dụ sáng rực.
“Hạ Hạ là muốn thử ở chỗ này sao? Cầu thang tăm tối cũng rất kích thích! Nếu bà xã muốn thì anh nhất định sẽ phối hợp!”
Phó Dụ đè Hạ Quý trên tường, một giây cũng không chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180868/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.