Tay chân Hạ Quý cứng đờ, bụng run rẩy vài cái, chờ sau khi khôi phục lại cô gắt gao che mặt.
Phó Dụ rút đầu lưỡi ra, thưởng thức tiểu huyệt ướt át đỏ tươi, cười khẽ một cái.
Đôi tay cậu chống bên người cô, một bên nhẹ nhàng hôn mu bàn tay cô, một bên nói, “Bà xã đau lòng cho ông xã phải không? Cho nên mới để lại nhiều mật nước vậy cho ông xã uống!”
“Lưu manh!” Hạ Quý cảm thấy mình không còn mặt mũi gặp người nữa!
Cô thế nào lại… A, quá mất mặt!
“Bà xã, một chút mất mặt cũng không có, em không biết dáng vẻ em lúc này xinh đẹp thế nào đâu, mê hoặc anh thần hồn điên đảo! Nhưng mà dáng vẻ này chỉ được để cho anh nhìn, nếu bà xã để tên đàn ông khác nhìn thấy, anh tuyệt đối sẽ không tha cho em!”
Lần đầu tiên Hạ Quý nghe được Phó Dụ nói lời cường thế như vậy, cô mở to mắt, từ kẽ hở ngón tay nhìn ra, vừa vặn chạm phải đôi mắt Phó Dụ.
Phó Dụ kéo tay cô ra, để cô có thể nhìn mình.
“Bà xã, chuẩn bị sẵn sàng chưa? Bên dưới anh muốn tới thực sự!”
“???!!!!”
Phó Dụ ngồi quỳ giữa hai chân cô, một tay đỡ đùi cô, một tay nắm lấy nơi nóng rực của mình hướng tới cửa tiểu huyệt.
Hạ Quý vô cùng khẩn trương, cô muốn che mặt nhưng đôi mắt giống như không chịu khống chế của bản thân mà nhìn chằm chằm động tác của cậu.
Quy đầu vòng quanh ở lối vào cọ qua cọ lại đem mật dịch trơn trượt bôi vào bên trên, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180861/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.