Hạ Quý cũng không biết mình chỉ nói một câu đã có thể thay đổi cả một người.
Cũng không thể nói là thay đổi cả đời Phó Dụ, nhân sinh của cậu cũng chỉ vừa mới bắt đầu, nhưng ít nhất đã cứu vớt Phó Dụ mập mạp.
Bởi vì chuyện này, bố mẹ Phó rốt cuộc cũng ý thức được mình không chú ý tới hai đứa con, mẹ Phó giảm bớt công việc, càng chăm sóc hai đứa nhỏ nhiều hơn.
Trong lòng Phó Nhuỵ vì chuyện này cũng áy náy, tuy rằng tính tình cô không thay đổi nhưng cũng không bao giờ tổn thương Phó Dụ.
Bọn họ sợ Phó Dụ mất tích lần nữa, đối với thời điểm béo phì của cậu cũng không nhắc lại, cũng không nghĩ cậu giảm béo thành công.
Hạ Quý cuối cùng cũng hiểu vì sao chưa từng nghe Phó Nhuỵ kể chuyện Phó Dụ cho mình, không nghĩ tới Phó Dụ có quá khứ như vậy, trong lòng cũng đau lòng thay cậu.
“Hạ Hạ, nếu khi đó không gặp cậu, tớ cũng không biết mình sẽ biến thành dáng vẻ gì.” Phó Dụ nói.
“Cậu thông minh như vậy, không gặp được tớ cũng sẽ nghĩ thông suốt thôi.”
“Không phải.” Phó Dụ lắc đầu. “Sau khi nghỉ hè tớ bắt đầu giảm béo, một kì nghỉ hè giảm 50 cân, tớ tin tưởng chờ mình giảm béo thành công sẽ đi tìm cậu. Nhưng vì thân thể không tốt, giảm béo ngược lại, mãi tới tốt nghiệp sơ trung mới thành công. Khi ấy chúng ta đều tốt nghiệp sơ trung, tớ cũng không biết tìm cậu ở đâu, không nghĩ tới học cao trung một kỳ đã nhìn thấy cậu, cậu biết tớ vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180854/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.