Không biết có phải vì lời nói này của Phó Dụ hay là vì cậu dạy rất tốt, tóm lại Hạ Quý cũng không sợ nước như trước nữa.
Rất nhanh cô đã có thể tự mình bơi trong chốc lát, tuy rằng tư thế không được coi là đẹp nhưng tốt xấu cũng đã bơi được một vòng nhỏ.
Ngoài ý muốn, Hạ Quý cảm thấy bơi lội thật ra cũng không khó!
“Phó Dụ, tớ học được rồi!” Hạ Quý ngừng bơi nói với cậu.
Phó Dụ vẫn luôn bơi theo bên cạnh, thấy trên mặt cô tươi cười, trong lòng cũng mềm mại theo.
“Nghỉ một chút đi.” Phó Dụ sợ thể lực cô không chịu nổi.
“Không sao, tớ còn muốn bơi một lát.” Hạ Quý vừa học được vẫn đang cao hứng, đương nhiên muốn rèn sắt nhân lúc còn nóng, bơi nhiều thêm chút nữa.
Hạ Quý lần đầu tiên cảm nhận được thú vui bơi lội, nước cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng.
Bơi trong chốc lát, Hạ Quý bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, đang muốn đứng lên nghỉ ngơi, Phó Dụ đã cầm phao bơi* lại đây.
“Ghé lên nghỉ chút đi.” Phó Dụ đỡ phao bơi, để cho Hạ Quý dựa lên trên nghỉ.
Hạ Quý lần đầu tiên dùng loại phao bơi này, động tác vụng về, cuối cùng vẫn là Phó Dụ đỡ mông nâng cô lên.
Không biết có phải ảo giác của cô hay không, bàn tay to của Phó Dụ giống nhéo mông cô một cái.
Hạ Quý ghé vào phao bơi, quay đầu nhìn Phó Dụ, vẻ mặt cậu đã thản nhiên mà nói với cô, “Đợi tớ bơi một vòng nữa rồi chúng ta lên trên nghỉ ngơi.”
“Được.” Hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180850/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.