Cửa xe mạnh mẽ đóng sầm, không khí ẩm ướt từ bên ngoài cũng len lỏi chui vào. Nhìn Tô Gia Yến bị ướt mưa có chút chật vật, Tô Dịch khởi động xe, không vui nói.
"Dù của em đâu ? Nãy anh thấy em có cầm mà !"
Tô Gia Yến sờ sờ cái đầu bông xù hơi ẩm ướt của mình, không quan trọng mà thuật lại.
"Nãy em thấy có người đứng ở cổng công ty nên cho người ta mượn rồi !"
Tô Dịch lấy khăn khô trùm lên đầu cậu, lại tăng nhiệt độ xe lên một chút, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Muốn làm người tốt quá ha ! Còn để bản thân bị ướt !"
Làm việc chính nghĩa mà bị anh hai móc mỉa như vậy, Tô Gia Yến có hơi tủi thân: "Mưa nhiều lắm đó anh hai, biết khi nào mới tạnh, em chạy có chút xíu à !"
Tô Dịch hơi xoay vô lăng nói: "Trong xe anh có dù, lần sau gọi anh ra đón, nhớ chưa ?"
Tô Gia Yến không thích cảm giác bị nuông chiều như trẻ con này, không đáp lời mà chỉ nhỏ giọng lầm bầm: "Bị ướt có chút xíu à, hung dữ như vậy làm gì !"
Tô Dịch lặp lại: "Nhớ chưa ?"
Tô Gia Yến trề môi nói: "Em biết rồi !"
Cố Sâm thất thần nhìn chiếc dù được nhét vào trong tay mình, một chiếc Rolls-Royce chầm chậm đi đến trước mặt hắn, cửa kính xe nhẹ nhàng hạ xuống, lộ ra chút bối rối của tài xế.
"Xin lỗi chủ tịch, để ngài đợi lâu rồi !"
Cố Sâm không lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-dai-boss-kho-tinh/2849630/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.