Không thể ngồi yên ôm cây đợi thỏ được, Lưu Khiết quyết định cô ta phải ra tay hành động trước. Thế là nhân lúc đưa hợp đồng cho Cố Sâm, cô ta vờ như lơ đãng hỏi.
"Chủ tịch, chuyện của Tô Gia Yến ngài không định giải quyết sao ? Như vậy không công bằng với các đồng nghiệp khác !"
Cô ta luyên thuyên nói chỉ là không biết mình đã vô tình chạm phải vảy ngược của hắn. Khuôn mặt Cố Sâm đen lại, ánh mắt thâm sâu liếc cô ta lạnh lùng nói.
"Từ khi nào chuyện của tôi cô cũng quản đến vậy ?"
Lưu Khiết giật mình, nhìn sắc mặt không được tốt của Cố Sâm khôn khéo trả lời: "Em không có ý đó, chỉ là nghe nói Tô Gia Yến đã gửi đơn xin nghỉ việc cho anh nhưng vẫn chưa được phê duyệt...."
Cố Sâm hừ lạnh, tức giận vứt hợp đồng đến trước mặt cô ta, giọng nói lạnh lẽo: "Cô nhiều chuyện quá rồi đó, ra ngoài đi !" Dùng một chút, hắn nghiêm mặt: "Lần sau dùng kính ngữ đi, tôi với cô cũng không thân thiết !"
Lưu Khiết có chút giật mình nhận lấy hợp đồng, lát sau vẫn là tiếc nuối nói: "Vâng thưa chủ tịch !"
Lưu Khiết nghiến răng rời khỏi phòng chủ tịch, giày cao gót giận dữ nện trên nền gạch vang ra những tiếng động ồn ào, cô ta về chỗ ngồi của mình, còn không quên trừng mắt với Tô Gia Yến.
Cậu thấy vậy cũng không quá để tâm, chỉ chú tâm vào làm việc. Được rồi, bây giờ chưa thể nghỉ việc nên tranh thủ học tập thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-dai-boss-kho-tinh/2849601/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.