Thời điểm Cố Sâm buông tha cho hai má của cậu đã là một lúc lâu sau, Tô Gia Yến xoa xoa khuôn mặt mờ mờ dấu răng của mình, còn không quên lườm nguýt nam nhân một cái.
Dường như cảm thấy chút tội lỗi, Cố Sâm yêu thương cưng nựng hai má mềm mại của cậu, nhưng bên môi vẫn treo nụ cười: "Được rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi!"
Tô Gia Yến không có ý kiến bởi bây giờ cũng đã rất muộn rồi, không lấp đầy cái bụng trống rỗng thật nhanh sẽ muộn giờ vào làm mất.
Đột nhiên một giọng nói nghi hoặc vang lên trong hành lang trống vắng khiến cả người Tô Gia Yến giật nảy.
"Hai người đang làm gì vậy?"
Đôi mắt cậu mở to khi thấy David và Ngữ Hiểu Đồng cũng đang khựng đứng ở đó nhìn cảnh này.
Tô Gia Yến mím môi, theo phản xạ mà đẩy Cố Sâm ra. Hắn nhìn khuôn mặt bạn nhỏ tái mét, mặc dù rất muốn công khai quan hệ của cả hai nhưng vẫn tiếc nuối giải vây.
"Em ấy bị bụi bay vào mắt, tôi chỉ thổi giúp thôi!"
David phản ứng rất nhanh, anh thở ra một hơi cười toe toét: "Tôi biết ngay mà, hai người thì có chuyện gì xảy ra được chứ!"
Tô Gia Yến nhanh chóng lấy lại tinh thần làm bộ ngạc nhiên hỏi: "Hai người không đi ăn trưa hả??"
Bởi hồi nãy cậu tưởng rằng mọi người đã đi ăn trưa hết nên mới dám tú ân tú ái với hắn ở ngoài hành lang. Nếu biết vẫn còn có người ở lại, cho mười lá gan cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-dai-boss-kho-tinh/2848259/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.