Lộ Nhâm không biết Ân Bắc Lâm có phải còn đang tức giận hay không nữa?
Bởi vì ngoại trừ hai câu đầu lúc bắt đầu, sau đó Ân Bắc Lâm quay trở về dáng vẻ hững hờ như mọi khi, một chút dấu vết nóng giận cũng không có.
... Nhưng mà dáng vẻ hững hờ này của Ân Bắc Lâm, ngược lại lại khiến cho Lộ Nhâm cảm thấy áp lực hơn.
Lúc đọc 'Mười nghìn câu hỏi vì sao?', cậu còn đọc sai vài chữ nữa.
Ân Bắc Lâm liếc mắt qua đây nhìn một cái "Cần anh mua cho em một bảng phiên âm Pinyin không?"
Lộ Nhâm "..."
Lộ Nhâm khóc không ra nước mắt, lời nói đầy châm chọc như thể, hẳn là còn đang tức giận rồi?
Nửa tiếng sau, thời gian cố định để đi ngủ tới rồi.
Lộ Nhâm đóng sách lại, "Anh, em tắt đèn nhé."
"Ừ."
Lộ Nhâm liếc mắt nhìn người nhắm chặt mắt nằm trên giường rồi mới tắt đèn.
'Tách' một tiếng, căn phòng mông mênh trở nên tối đen như mực.
Trong bóng tối, Lộ Nhâm lại nhìn Ân Bắc Lâm đang nằm thẳng trên giường, mồ hôi tuôn ra như mưa.
Quả nhiên, nam chính đúng là đang rẩu rĩ rồi.
Bình thường rõ ràng đều ôm cậu ngủ, Lộ Nhâm ai oán trong lòng, bây giờ nằm thẳng như thế muốn ồn ào như nào đây?
Trẻ con không cơ chứ!
Nghĩ thì nghĩ như vậy, Lộ Nhâm kéo chăn ra ngoan ngoãn nằm xuống.
Giây sau, cậu lăn về phía bên trái, lăn trúng mục tiêu là bên cạnh Ân Bắc Lâm.
Ân Bắc Lâm “..."
Lộ Nhâm xoay người qua, quay lưng lại với Ân Bắc Lâm rất thân mật mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-anh-de-phao-hoi-noi-dinh-dam/437786/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.