“Đánh bài thì đánh cho tốt đi, sao lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào lão già này?”
Ông Ân ấn quân bài vào ngực, cảnh giác liếc nhìn Lộ Nhâm một cái, “Cậu thấy bài của tôi rồi à?”
Không, thấy cái gì. Lộ Nhâm đổ mồ hôi, “…Đâu có.”
“Vậy vẻ mặt như vậy là sao,” Ông Ân nghi ngờ ném một đôi, “Đôi sáu.”
“Không có gì…” Lộ Nhâm nói, “Đôi hai.”
“Tôi ra đôi sáu, cậu ra đôi hai? “Ông Ân tức giận, “Chắc chắn cậu đã thấy bài của tôi!”
Lộ Nhâm, “…==”
“Cháu thực sự không thấy gì,” Lộ Nhâm biện hộ, “Chú là chủ nhà, cháu đương nhiên sẽ ra đôi hai rồi, nếu không, chú chạy mất rồi?”
Ông Ân râu ria vẩy vẩy, chỉ có thể saafm mặt mà chơi tiếp.
Quả nhiên chiêu này vừa ra, ông Ân vẫn còn ba quân.
Vua không ở trong tay, ba quân kia chạy đâu cho thoát, Lộ Nhâm phối hợp với quản gia, ra một loạt, trực tiếp lật tung chủ nhà này.
Ông Ân muốn ra tiếp, nhưng cánh tay của ông đột nhiên bị va phải.
“?”
Quản gia Trương bình tĩnh nói trong khi tay đang thu bài, “Ông chủ, tôi nghĩ hình như cậu Tiểu Lộ có chuyện muốn nói.”
Ân Hành nhìn một cái, Lộ Nhâm ở phía đối diện gật đầu.
“…Muốn nói gì thì nói đi.”
Ông Ân liếc mắt nhìn cậu, “Cậu lí nha lí nhí thế làm gì?”
Lộ Nhâm giật mình liếc nhìn ông, ngập ngừng nói: “Vậy cháu nói thật nhé?
“Hừ” Ông Ân hất râu nhìn nghiêng, “Muốn nói thì cứ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-anh-de-phao-hoi-noi-dinh-dam/1858412/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.