Editor: Fish From Nowhere
Bùi Vũ Ninh ra nước ngoài du học hai năm, chỉ có một lần say rượu gọi nhầm cho Chu Thời Duật. Nếu không tính tới, cô đúng là đã hai năm không gặp anh.
Cho nên đêm nay, vẻ mặt của Chu Thời Duật cứ luôn khiến cô không thể hiểu được, Bùi Vũ Ninh vẫn cảm thấy không rõ.
Giống như đang cười, nhưng nghiêm khắc mà nói cũng không hẳn là cười.
Cùng lắm là môi nhếch lên hơi cong một chút, lộ ra ý tứ khó hiểu.
Bùi Vũ Ninh nhìn không hiểu, dứt khoát cũng không thèm nghĩ nữa. Cô cảm thấy người này chính là cố ý tỏ vẻ thâm trầm với mình.
Dù sao cô cũng đã về nước, những lần đấu đá giống như hôm nay về sau sẽ còn nhiều nữa. Nhất định là trong lòng Chu Thời Duật đang suy tính gì đó, nhưng sẽ không dễ dàng nói cho mình biết.
Bùi Vũ Ninh liền quay mặt đi, ở trong lòng chuẩn bị một vạn cách thức nhắm vào anh.
Xe chạy đến hồ Phỉ Thúy, Bùi Vũ Ninh bình tĩnh nói "cảm ơn" liền chuẩn bị xuống xe.
Nhưng mới đặt một chân xuống đất, cô chợt nhớ tới gì đó, lại ngồi vào trong xe.
Cô không muốn nợ Chu Thời Duật chút ơn nghĩa nào.
Chuyển khoản tiền xe gì đó quá nông cạn, Chu Thời Duật cũng không thiếu mấy chục đồng này. Bùi Vũ Ninh suy nghĩ một hồi, lấy một cây son còn nguyên tem từ trong túi ra, từ tốn giải thích cho mình trước.
"Đừng nói tôi ngồi xe anh miễn phí, màu này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-tu-nguyen/2492743/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.