Fish From Nowhere
Chu Thời Duật nói rất nhỏ, Bùi Vũ Ninh loáng thoáng nghe thấy liền mở to mắt nhìn anh: "Anh nói cái gì?"
Không muốn làm bạn với mình?
Cô không nghe lầm đúng không?
Chu Thời Duật nhấn nút mở thang máy lần nữa, cửa vừa mở anh liền bước ra đầu tiên, sau đó khe đưa tay kéo cả Bùi Vũ Ninh ra ngoài.
Bùi Vũ Ninh vẫn còn kiêu ngạo giống như một con công, khoanh tay lại chỉ để lại một cái gáy xinh đẹp cho anh nhìn.
Chu Thời Duật chỉ có thể bất lực nói: "Cô hai, tôi rảnh lắm sao mà lại muốn đến tham gia những hoạt động nhàm chán đó."
Nghe vậy, Bùi Vũ Ninh hơi nhướn mày, bán tín bán nghi quay đầu nhìn anh: "Thật sao?"
Chu Thời Duật dường như lười giải thích nên cố ý đi về phía trước đi.
"Này." Bùi Vũ Ninh lập tức bước theo sau: "Anh chờ chút đã, anh còn chưa nói rõ ràng đấy. Vừa nãy anh nói không muốn làm bạn bè với tôi là có ý gì, đừng cho là tôi không nghe thấy. Chu Thời Duật, anh càng ngày càng chảnh có phải hay không......"
Cửa xe mở ra——
Chu Thời Duật quay đầu lại nhìn Bùi Vũ Ninh đã ngồi vào ghế phụ của mình: "Em càng ngày càng lên chiếc xe này thành thạo."
Bùi Vũ Ninh: "......"
Sau một giây xấu hổ, Bùi Vũ Ninh lại khôi phục phong thái cao quý lạnh lùng, cử chỉ đoan trang.
Cô không hoảng hốt chút nào, thậm chí còn cho thắt dây an toàn cho mình, nói với giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-tu-nguyen/2492726/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.