Trong phòng trà nước yên tĩnh, hai người mặt đối mặt nhìn nhau, khoảng cách rất gần.
Ngoài cửa sổ, mơ hồ có tiếng ô tô hú còi chạy qua dưới lầu, máy cà phê trên bàn cũng phát ra tiếng hơi nước nhè nhẹ, nhưng tất cả âm thanh xung quanh dường như đều bị ánh mắt lúc này của Chu Thời Duật nhấn chìm.
Bùi Vũ Ninh không nghe thấy gì khác, chỉ nghe thấy anh nói ——
“Tôi sẽ tự gánh hậu quả.”
Mấy chữ đơn giản phát ra từ đôi môi mỏng với giọng trầm thấp, âm thanh đầy cám dỗ.
Bùi Vũ Ninh dường như bị cái gì đó đánh trúng, không hiểu sao hai má nóng bừng. Cô nuốt nước miếng, tầm mắt lại bất giác mà rơi xuống môi anh.
Chỉ nhìn một giây, Bùi Vũ Ninh đã xoay đầu. Cô mất tự nhiên mà khảy tóc, rồi đưa tay tìm ly cà phê của mình, nhưng bởi vì bị kéo đến đầu bên này nên không sờ được gì.
“…… Tôi, tôi uống nước.” Cô nói với cổ họng khô khốc.
Rõ ràng chỉ là đang nói chuyện mà thôi, không biết vì sao Bùi Vũ Ninh lại cảm thấy hơi thở của Chu Thời Duật đang len lỏi tràn ngập trong hơi thở của mình.
Đó không phải là cảm giác tốt, nó chỉ khiến cô không khống chế được mà nghĩ về 5 nụ hôn chưa hoàn thành kia.
Xuyên tim cào gan, bứt rứt khắp người.
Chu Thời Duật lướt qua cô, rót cho cô một ly nước rồi đưa qua.
Anh vừa rời đi, gió từ ngoài cửa sổ thổi vào phòng, Bùi Vũ Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-tu-nguyen/2492695/chuong-29.html