Edit: Tiểu Bỉ Ngạn
"Không sao, ta có cách này." Khám Thâm nhìn bộ dáng thất vọng của cậu, suy nghĩ một chút nói: "Ngươi dựa vào đây."
Hạ Nặc nghe lời dựa vào, sau đó một đôi tay hơi lạnh liền duỗi tới, giữ chặt lỗ tai cậu.
"A?" Hạ Nặc mở to hai mắt, lỗ tai mẫn cảm bị đụng chạm khiến hai bên má thoáng ửng đỏ, lí nhí: "Anh Khám Thâm, anh đang làm gì vậy?".
"Như vậy sẽ không nghe được âm thanh chứ?" Khám Thâm nhịn không được xoa xoa vành tai cậu.
Đôi tai của Hạ Nặc nhỏ nhắn mượt mà, thanh tú y như chủ nhân nó, sờ lên mềm mại rất đã tay. Khám Thâm nhéo một chút, giống như là nghiện cảm giác này mà sau đó nhào nặn không ngừng.
Mặt Hạ Nặc sắp bốc cháy tới nơi, cậu vội vàng vươn tay bắt lấy bàn tay đang làm loạn kia, không cho hắn tiếp tục động tác, sau đó mềm nhũn từ chối nói: "Em, em có thể tự mình che được!".
Bàn tay của cậu rất nhỏ, lại thịt toàn thịt. Lúc nắm trong tay có cảm giác rất tốt, Khám Thâm ngay từ đầu đã biết.
"Thật sao?" Hắn đem tay thiếu niên cầm xuống, đặt ở trước mắt cùng bàn tay của hắn so sánh, "Ngươi nhìn xem, tay của ta có phải so với ngươi lớn hơn rất nhiều đúng không?".
Hắn chậm rãi khép tay, đem tay cậu nắm chặt lại. Hạ Nặc mơ mơ màng màng gật đầu, không hiểu ý của hắn.
Khám Thâm lắc lắc tay hai người đang nắm, lại nói: "Vậy ngươi nghĩ một chút, dùng tay của ta che lỗ tai để ngăn cách thanh âm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-trong-tro-choi-chay-tron/928152/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.