Rất nhanh Giang Phồn đã nhận được một tấm ảnh chụp chung của một lớp, hàng thứ hai vị trí số năm đếm từ trái qua có một cô gái được Lục Quan Lan dùng bút đỏ khoanh lại, “Đây chính là người nợ tiền cậu, Lâm Uẩn, nhỏ hơn chúng ta một khoá. Có điều nói đi nói lại, sao cô ấy lại vay tiền của cậu cơ chứ?”
Giang Phồn không đếm xỉa đến tên Lục nhiều chuyện kia mà đang cẩn thận nhớ lại cô gái ấy, khuôn mặt tròn nhỏ nhắn đôi mắt hạnh to, tóc cột cao đuôi ngựa để lộ ra vầng trán trơn bóng, cười lên cực kỳ rực rỡ.
Giống như là mây rẽ nhìn thấy mặt trời, Giang Phồn như nhìn thấy cái hẻm nhỏ ở gần trường học, cô gái trong hình vô cùng trùng khớp với cô bé đáng yêu trắng trẻo mập mạp lúc trước.
Lòng anh chợt dao động, thì ra cô đã thích anh từ lâu vậy rồi.
Quyết định về nước cũng là từ lúc đó, anh cấp tốc nộp CV vào một cơ quan luật ở Dung Thành. Sau khi đợi bên này thông qua thì anh liền trở về.
Điều trùng hợp chính là anh chưa kịp đi tìm cô thì hai người đã gặp được nhau.
Ngày đó Lâm Uẩn đi xem mắt, Giang Phồn cũng vừa lúc ngồi ở bàn bên cạnh, sau đó anh thấy đối tượng xem mắt của cô ghét bỏ cô mập, mà cô gái ấy cũng nhanh mồm nhanh miệng phản bác lại toàn bộ anh ta lùn nghèo thế nào.
Người đàn ông tức giận bỏ đi, tiền cơm này cũng chẳng trả được một phần, Lâm Uẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-thinh-tra-loi-tom-hum-dat-xao-cay/2126330/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.