Bị bạn thân không lưu tình bóc trần suy nghĩ chân thực trong lòng, Lâm Uẩn thở dài một hơi. Không sai, đối với Giang Phồn cô vẫn luôn không có tự tin.
Quay trở lại năm mười bảy tuổi ấy, lần đầu tiên Lâm Uẩn nhìn thấy Giang Phồn cũng không tính là tốt đẹp gì.
Ngày đó cô trực nhật, sau khi trực xong ra khỏi trường thì dường như mọi người đã về hết rồi, chỉ còn lác đác vài nam sinh nữ sinh mặc đồng phục ngồi ở quán ăn cạnh trường.
Vì để bắt kịp xe buýt nên Lâm Uẩn định đi tắt qua con hẻm nhỏ phía sau quán ăn để đến trạm xe buýt. Nhưng vừa mới đến đầu hẻm thì cô nghe được âm thanh hùng hổ ở bên trong con hẻm.
Ngay sau đó có ba bốn thiếu niên cà lơ phất phơ tóc nhuộm đủ màu đi từ bên trong ra, lướt qua cô rồi nghênh ngang đi về phía quán ăn.
Lâm Uẩn gan dạ đi lên phía trước vài bước thì phát hiện một bóng người gầy gò ở cách đó không xa.
Vì là mùa đông nên màn đêm buông xuống tương đối sớm, đèn đường dần dần sáng lên. Người thiếu niên cúi đầu, nửa khuôn mặt ẩn bên trong ánh đèn làm cho Lâm Uẩn không thấy rõ dáng vẻ của anh.
Thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, cô trực tiếp lướt qua anh đi lên phía trước nhưng cuối cùng vẫn không yên tâm nên men theo đường cũ quay lại.
“Anh không sao chứ?”
Giọng nói không nóng không lạnh nhưng lại như là một thanh kẹo chocolate nhân rượu ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-thinh-tra-loi-tom-hum-dat-xao-cay/2126324/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.