Edit: Đại Gia
"Cái hộp gỗ này là con trai dì tặng cho vợ nó hôm sinh nhật."
Đặng Nhàn Mỹ mở hộp ra, lộ ra cây trâm bên trong, cây trâm này cực kì tinh xảo, có chút cũ, giống như là đồ cổ.
"Dì Đặng, có lẽ cây trâm này từng là hung khí giết người, ở trên mặt dính huyết khí và âm khí, lại bởi vì lâu đời nên dễ dàng thu hút quỷ hồn, con trai của dì lấy vật này ở đâu?" Tần Thất Bảo hỏi.
"Này, cây trâm này từng dùng để giết người?!" Đặng Nhàn Mỹ nghe vậy tay chân lập tức run rẩy, hộp gỗ liền rơi xuống đất, cây trâm kia bị rớt ra ngoài.
"Đúng vậy, khả năng không chỉ một người, lệ khí của chủ nhân trước đó cũng rất nặng, mặt trên dính không ít."
Tần Thất Bảo cúi người nhặt hộp gỗ lên, bỏ cây trâm kia vào trong hộp, tỉ mỉ quan sát, người khác không nhìn thấy, nhưng cô đã mở thiên nhãn nên thấy cực kì rõ ràng, khí đen ô uế trên cây trâm đã che hết màu sắc vốn có của nó, ánh sáng như vậy khiến người ta thấy không thoải mái.
"Dì không biết con dì mua ở đâu, chỉ biết con dâu cực kì thích trang phục cổ, còn đặc biệt mua các trang sức vòng tay gì gì đó...."
Sắc mặt Đặng Nhàn Mỹ trắng bệch, vợ chồng già bọn họ ở chung với con trai lớn, bởi vì con dâu thích, cho nên con trai mua cho cô không ít đồ này nọ, mấy ngày nay ngoài việc trang trí nhà cửa, bọn họ thuê phòng ở khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-o-benh-vien-tam-than/3283932/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.