Ninh Hiểu lại được nghỉ. Đúng rồi, là được nghỉ.
Mèo đen vừa mới biết được tin đó từ chỗ của Thang Viên.
"Chị ấy được nghỉ có nghĩa là mỗi ngày đều sẽ ở nhà, còn mang em đi gặp mấy con mèo khác nữa."
"Vậy nên mấy ngày này em sẽ không thể thường xuyên chơi với anh được đâu." Thang Viên tính toán một chút, "Phải đợi ít nhất là qua ngày 1/5 Ninh Hiểu mới đi làm lại lận đó anh."
Cho nên chắc là khoảng thời gian này, cậu có thể không gặp mặt Thang Viên thường xuyên được rồi.
Lúc cậu một mình đi kiếm ăn, cậu đã chạm mặt với con mèo cam lần trước, nó chào cậu một cái rồi liếc sang bên cạnh cậu: "Bé mèo bên cạnh cậu đâu?"
Nó lại bổ sung thêm: "Bé mèo ly hoa trông vô cùng sạch sẽ tinh tươm á."
Mèo cam vẫn luôn cảm thấy ngạc nhiên lẫn tò mò với cái tổ hợp một mèo đen một mèo ly hoa này. Dù sao thì bé mèo ly hoa kia nhìn là là mèo được người nuôi, còn mèo đen là mèo hoang, hai con mèo trái ngược nhau thế khi ở cạnh nhau lại thấy rất hòa hợp, quan hệ của cả hai trông cũng rất tốt nữa.
Cậu chưa kịp trả lời thì mèo cam kia bắt đầu tự suy đoán: "À, tui biết rồi ha, em nó ghét bỏ cậu là mèo hoang đúng không?"
Cậu dừng bước, sau đó ngẩng đầu lên nhìn nó, trên mặt có chút không vui: "Hai đứa tui rất tốt, đừng có đoán mò."
"Vậy sao hôm nay không thấy bé nó đi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-de-em-giau-do-an-nuoi-anh/2605904/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.