Văn đạo mời mọi người ăn cơm ở một nhà hàng cao cấp, đoàn phim nhiều người, phải đặt ba phòng riêng liên tiếp mới đủ. Sau khi ăn cơm xong đoàn người tới quán bar kiểu Trung ở trung tâm thành phố. Bước vào, cổng sân đầy hoa anh đào nở rộ chiếm hết tầm nhìn. Chúc Lương Cơ lần đầu tiên tới quán bar này, cậu nhìn quanh một vòng, xung quanh không có sàn nhảy.
“Mấy cậu qua bên kia đi.” Văn đạo chỉ một ghế bao riêng, màn che đỏ sẫm ngăn cách gian phòng với hội trường. Hạ Tê Xuyên, Chúc Lương Cơ và phó đạo diễn ngồi cùng nhau, sau khi Văn Nhất Châu sắp xếp vị trí cho những người khác cũng ngồi chỗ đó. Nhân viên phục vụ nhanh chóng bước tới đưa menu. Nam nhân viên phục vụ ở đây đều mang mặt nạ nửa mặt, nữ phục vụ thì tô điểm một bông hoa trên trán. Chúc Lương Cơ liếc nhìn danh sách tên rượu, giống với tên quán bar, đều là những cái tên cổ xưa.
Văn đạo chọn năm loại rượu mạnh với hai loại rượu có độ cồn vừa phải, Chúc Lương Cơ cười: “Ngày mai đạo diễn muốn cho mọi người nghỉ hả?”
“Tiến độ quay phim rất ổn,” Văn Nhất Châu nói: “Mấy cảnh diễn cuối cùng của cậu sắp quay xong, còn lại đều là cảnh của Hạ Tê Xuyên.” Văn đạo nói rồi đưa mắt nhìn sang một người khác: “Tôi rất yên tâm với tốc độ của cậu.”
Hạ Tê Xuyên nghe vậy ngước mắt nhìn: “Hiếm khi nghe thấy ông khen tôi.”
Văn đạo lớn hơn bọn họ khoảng mười tuổi, miễn cưỡng thì cũng xem như đồng lứa, đạo diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-theo-duoi-than-tuong/260908/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.