“Lúc trước anh giấu em bởi vì chúng ta chưa thân, hơn nữa khi đó anh muốn ở lại tiệm thú cưng.” Du Dĩ Hằng kéo thêm Trần Vũ vào: “Lúc đó Trần Vũ nói dùng chiêu tình thân dễ gây ấn tượng hơn với em, vì vậy anh mới không nhắc đến chuyện di sản.”
“Ý này của Trần Vũ nghĩ ra sao?” Hứa Nặc nửa tin nửa ngờ.
“Đúng vậy, nếu lúc trước anh nói thẳng chuyện di sản, nên phải lấy lòng một con chó, có thể sẽ bị em coi thường đúng không?”
Hứa Nặc cắn môi nói: “Không đến mức coi thường, nhưng ấn tượng không được tốt như vậy.”
Du Dĩ Hằng tỏ vẻ “Em xem đi, nói hay không nói cũng sẽ có kết quả không tốt”.
“Đừng tin lời của Du Thời Huân, trong lời nói của cậu ta chỉ có dấu chấm câu là thật.”
“Anh nói em họ mình như thế à?”
“Cậu ta suýt phá tình yêu của anh, hôm nào anh phải dạy dỗ cậu ta mới được.”
“Vậy được, thêm cả em nữa, chúng ta cùng nhau báo thù.” Hứa Nặc mỉm cười, bây giờ cô đã an tâm hơn.
Du Dĩ Hằng đến gần Hứa Nặc, giọng điệu cưng chiều: “Vì sao em không tin anh việc anh bị em thu hút nên mới hẹn hò với em?”
“Anh bị em thu hút ở phương diện nào? Tính cách sao?” Hứa Nặc đỏ mặt hỏi.
“Nông cạn, đương nhiên là sắc đẹp rồi.” Du Dĩ Hằng cười nói.
“…” Hứa Nặc thầm nghĩ: Anh đã thay đổi, tổng giám đốc kiêu ngạo đâu mất rồi.
Bầu không khí vô cùng thích hợp, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-nuoi-cun/3541028/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.