Editor: Miya + Beta: Kình Lạc
“Khách không thanh toán vậy tôi thanh toán cho cô”. Du Dĩ Hằng nói.
“Vậy thôi, coi như lần này tôi nợ anh, mấy ngày nữa tôi sẽ chuyển thẳng vào lương cho anh.” Hứa Nặc có thể chấp nhận Du Dĩ Hằng giúp đỡ mình về những mặt khác, nhưng liên quan đến tiền cô tính rất rõ.
“Lương?” Du Dĩ Hằng không hiểu, hỏi.
“Đúng vậy, tốt xấu gì anh cũng làm ở tiệm tôi lâu vậy rồi, phải có tiền lương chứ. Ngoài ra chúc mừng anh thuận lợi tốt nghiệp nhé.”
Nghe xong Du Dĩ Hằng ngớ người, lập tức mỉm cười: “Tôi rất chờ mong.”
***
Sau khi Hứa Nặc quay về liền làm theo chỉ định của bác sĩ. Trong vòng một tuần không để vết thương chạm nước.
Điều này có nghĩa, Hứa Nặc không thể tắm cho chó. Tiệm thú cưng liên tiếp tổn thất hai “đại tướng”, còn lại Chu Tiếu người liên tục kêu khổ.
Vì để cô ấy yên tâm, cô đã liên lạc với nhân viên mới, ngày mai cô sẽ đích thân đến phỏng vấn.
Lần phỏng vấn này đều là nữ, Hứa Nặc ở trong một đám sinh viên thanh xuân dạt dào, giữ lại tên cô gái tên là Lâm Tiểu Duyệt.
Lâm Tiểu Duyệt nói bản thân rất thích động vật, nên từ nhỏ đến lớn, trong nhà đều nuôi mèo và chó.
Nhưng trải qua vài ngày quan sát, biểu hiện của Lâm Tiểu Duyệt khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Chỉ nhớ đến cho chó ăn, không nhớ thay nước cho nó. Chó gửi nuôi vì khát mà kêu ngao ngao nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-nuoi-cun/2580361/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.